Chùm thơ của Nguyễn Lãm Thắng

  • Admin
  • 14-04-2016
  • Lượt xem

Nhà thơ Nguyễn Lãm Thắng hiện anh là giảng viên Khoa Ngữ văn, Trường ĐHSP Huế. Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế. Tác phẩm thơ đã in Điệp Ngữ Tình (NXB Hội Nhà văn - 2007), Giấc Mơ Buổi Sáng (333 bài thơ thiếu nhi - NXB Đại học Huế - 2012), Họng Đêm (NXB Văn học - 2012).

 
 
HỒ TÂY CHIỀU THÁNG GIÊNG
 
Gió mềm quá phía hàng cây
đem hơi rét mỏng rắc đầy tóc em
chạm bàn tay, rối nhịp tim
phút thiêng là phút môi tìm môi nhau
 
Một chiều từ đẩu từ đâu
hoa đào ửng đỏ một màu má em
ừ! thì mặc kệ tiếng chim
bên nhau...  giây phút nổi chìm lặng câm
 
Nắng chênh chao đến mấy lần
sóng xôn xao đến bội phần nôn nao
cầm tay hôm nảo hôm nào
mà giờ như mới lần đầu cầm tay
 
Sóng yêu mới thật là hay
mỏng đi một chút lại dầy thêm hơn
đáng kiêu là phút dỗi hờn
đáng yêu là những nụ hôn bắt đền...
 
VỌNG LÀNG
 
Tôi lớn lên làng đã mất đình làng
câu đối cũ vỡ òa từng nét vụn
gò đồi cũ nghiêng vai cho đồng ruộng
và dấu xưa nuôi lúa biếc xanh đòng
 
Gần ba mươi năm... vướng nợ dòng sông
gió xa lắc cứ vọng về thủa nhỏ
nỗi nhớ ngợp ngờm hồn hoa gạo đỏ
Vu Gia ơi! cuồn cuộn đến nao lòng!
 
Gần ba mươi năm...  sao hết nỗi hoài mong?
nghe nước mắt chảy mòn dốc núi
cơn mê gánh bộn bề than củi
gió đồng sau thổi rát mặt đường làng
 
Tre vẫn thẳng và măng non ngạo nghễ
vẫn đường hoàng nẻ đất mọc lên
nuôi chí lớn bao tháng ngày âm ỉ
vọng về làng ru mộng tuổi hoa niên.
 
 
VỌNG KHÚC XUÂN

 
Có phải mùa xuân là cõi nhớ
mà dòng sông thăm thẳm bãi bờ xa
tha thiết quá! nắng vàng hanh một thuở
dấu yêu nào đắm đuối những âm ba
 
Còn gì nữa, vườn ai hoa tím vỡ
gót mùa đi bằn bặt dẫm tim người
em đốt cháy lời yêu ngày tháng cũ
còn lại đây sương khói phủ môi cười
 
Ta chới với giọng đàn mùa xuân ấy
guitare buồn réo rắt gọi tên nhau
bờ năm tháng sóng buồn xô mòn mỏi
cánh hoa yêu trôi dạt bến sông nào?
 
ừ! có lẽ mùa xuân là cõi nhớ
ta đắm chìm trong dư ảnh mùa xa
rồi tất cả cũng nhập nhòe hư ảo
mơ xuân về, lại giục giã xuân qua.
 
PHỐ QUEN
 
Căn phòng chật nhốt đời anh ở đó
lọ hoa khô ăm ắp nỗi buồn
cây đàn cũ khuya về nương tiếng gió
âm thanh nào cũng ướt đẫm hơi sương
 
Anh đi sớm và trở về rất muộn
nên căn phòng vắng khách từ lâu
những chiếc lá cuối ngày rụng xuống
đợi chờ anh nên lá biết sầu
 
Nơi anh sống có đường tàu trước ngõ
rất bình yên... rồi bất chợt ồn ào
để anh hiểu hơn về em và phố
có tiếng còi tàu năm tháng gọi nhau
 
Nơi anh sống lối về thơm hoa cỏ
những con đường dung dị không tên
anh nằm nghe xanh mùa lên tiếng thở
từ trong hồn phố nhỏ thân quen.
 
 
NGÕ TRƯA

 
Im lìm là cái ngõ trưa
Nắng rơi nhè nhẹ như vừa chạm hương
Lay lay khẽ khóm bông hường
Cái con bươm bướm vẽ đường vòng vo
 
Im lìm nắng cởi cái mo
Cây cau không chịu giả đò đứng yên
Có đám mây rất rất hiền
Đứng ngay trước ngõ chẳng thèm nói năng
 
Im lìm đàn kiến dung dăng
Kiệu con dế  lửa đi băng qua rào
Ngõ trưa ngơ ngẩn thế nào
Mà cơn gió lén chui vào chẳng hay.


Or use your account on Blog

Error message here!

Hide Error message here!

Forgot your password?

Or register your new account on Blog

Error message here!

Error message here!

Hide Error message here!

Lost your password? Please enter your email address. You will receive a link to create a new password.

Error message here!

Back to log-in

Close